Hai quyển sách bản tiếng anh – trung mà mình tâm đắc! Phải chi có thêm tiếng việt !
1 English name: “The Self-Driven Child: The Science and Sense of Giving Your Kids More Control Over Their Lives”. Chinese name: “自驱型成长:如何科学有效培养孩子的自律”. Theo mình đây là 1 quyển sách cực hay dành cho các bậc cha mẹ đang có con nhỏ hoặc đang muốn có con. Quyển sách có thể giúp bạn hiểu rõ hơn về cách vận hành của não của con người từ khi còn nhỏ, và cũng giúp bạn hiểu được những hành động “kì quặc” ” khó trị” của bé, và sẽ hiểu được lỗi không phải do bé, mà do chính các bậc cha mẹ. Và ngay cả bản thân bạn cũng nên tìm hiểu đọc biết đâu nó sẽ giải thích được những hành vi “xấu” của bạn, hay những “thói quen” không tốt, hay cách phản ứng trước vấn đề của bạn từ đâu mà ra. Nếu như bạn chuẩn bị làm mẹ, hoặc đang có con nhỏ, mong muốn hiểu rõ cách dạy con khoa học hơn thì hãy tìm hiểu sách này nha.
2 《不必把太多人请进生命里》! 好书啊!在这个忙率的时代里,你们真的学会自己独处了吗?你们是否在把太多不重要的人带进你最重要的生命里呢?我觉得每个人都应该思考这个问题!Mình không biết quyển sách này đã có ai dịch ra tiếng việt chưa, nhưng thật sự thì hai ngày này mình đang nghe sách này. Theo mình thì tất cả chúng ta đều nên đọc quyển này để suy ngẫm lại cách sống của chúng ta, và nó sẽ giúp chúng ta nhẹ nhõm đi phần nào trong cuộc sống bộn bề! Vấn đề nói đến của quyển sách này đề cập đến đó chính là chúng ta đang nhồi nhét, đang cho phép bản thân tốn rất nhiều năng lượng, thời gian quý báu của cuộc sống cho những người không hề quan trọng với chúng ta. Đã đến lúc chúng ta nên biết giữ khoảng cách cho các mối quan hệ, cũng như bạn thân không cần quá nhiều chỉ cần 1-2 đứa là đủ. Đã đến lúc chúng ta nhận ra mình không là vũ trụ, mình không quan trọng trong mắt mọi người như mình nghĩ. Nên chẳng cần ôm khư khư cái điện thoại sợ có người tìm không ra ta => Nhiều khi lại chẳng có ai tìm đó chứ. Không tin thì cứ thử xem !haha Đã đến lúc chúng ta nên biết ơn những lúc được ở một mình, và cũng đến lúc chúng ta nên chọn ở một mình tận hưởng cảm giác cô đơn đôi khi là rất hay, chứ không cần phải tìm 1 mối quan hệ trống trải bù đắp nỗi sợ cô đơn đó, rồi cũng chẳng ra gì..Và cũng đến lúc, chúng ta nên bớt ôm khư khư cái điện thoại lại, chúng ta có mắt, có tai, có miệng, có chân, có tay là để chúng ta được gặp nhau tận hưởng những khoảnh khắc cùng nhau cơ mà!